Pages

Translate

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Long Biên ngày đó ... bây chừ ...



Chứng kiến bao nỗi thăng trầm của người dân đất ngàn năm văn vật. Cứ sáng sớm hằng ngày, ngày nắng cũng như ngày mưa, tiếng kẽo kẹt đè nặng trên đôi vai người phụ nữ những rau, những quả từ phía Gia Lâm rảo bước vào nội thành phố cổ Hà Nội...

Đặt viên đá đầu tiên vào ngày 13/9/1989, ngày ấy nhiều người cho rằng đấy là ý tưởng điên rồ: “Một con sông rộng như eo biển, sâu đến 20m nước, mùa mưa lũ nước còn dâng cao hơn 8m làm vỡ cả đê điều. Lòng sông lại luôn chuyển đổi bên lở bên bồi thì làm sao chế ngự nổi để bắc được cây cầu trên mặt nước hung dữ bất kham!?”

Phương án thiết kế của Gustave Eiffel (cũng là người thiết kế xây tháp Eiffel nổi tiếng). Cầu được thiết kế theo kiểu dáng của cầu Tolbiac ở quận 13, Paris trên tuyến đường sắt Paris - Orléans, Pháp



Cầu Long Biên năm 1902.

Ngày 28/2/1902 Cầu được khánh thành, ví như "tháp Eiffel nằm ngang" của Hà Nội.

... Chợt nhớ lại chuyện kể của nhà văn Bảo Ninh năm 69... thật xúc động! Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần nhưng luôn có một cảm giác khó tả... xin chép ra đây:

"...Lúc đó khoảng bảy giờ sáng, xe chúng tôi đang trên cầu Long Biên. Cả hai chiều của cây cầu độc đạo qua sông Hồng đều đông nghịt, chen chúc người và xe, chuyển động chầm chậm từng bước chân, từng vòng bánh. Không tiếng còi xe hơi, không tiếng chuông xe đạp, không một tiếng nói tiếng cười, không cả những tiếng chân bước mặc dù dòng người vẫn đang không ngừng chuyển động.

Mặt ướt nước mưa và đang mắt nhắm mắt mở nhưng chỉ trong chốc lát tôi đã nhận ra mọi người, tất cả, hàng ngàn con người, trên suốt dọc chiều dài gần hai cây số của cây cầu ngang qua luồng nước xiết đều đang vừa đi vừa khóc, đúng hơn là lặng khóc, khóc không thành tiếng.

Bởi vì im ắng vô cùng. Người đi bộ dọc hai bên lan can cầu, đi tay không hoặc đang gồng gánh, người đang đạp xe, người đang dắt xe, những người đang đứng trên các thùng xe tải, người ngồi trong các xe chở khách. Những anh bộ đội. Những người dân phố. Những người dân quê. Bước đi và khóc, trong mưa.

Tám đứa chúng tôi trên thùng xe và cả anh tài xế trong cabin đều là những kẻ từ trên trời rơi xuống. Cả tuần liền bám trụ đê, lội bùn đội đất, ngơi tay là lăn ra ngủ, chúng tôi bị mưa lũ cô lập với thế gian. Vậy nhưng chỉ giây lát thôi, nhìn nỗi thương đau nhất loạt cùng lúc của cả một dòng người đông nghịt đang nghẹn ngào bước đi trong mưa, chúng tôi hiểu ngay ra sự thể.

“Bác Hồ...”. Một ai đó trong chúng tôi thảng thốt thì thào, ngập ngừng. Không dám chắc chắn điều mình nghĩ, nhưng chúng tôi đều đã cảm nhận chắc chắn điều đó. Bởi vì đối với chúng tôi, ngay cả trong thời kỳ rất nhiều đau thương ấy thì một nỗi đau lớn lao, nặng nề, sâu thẳm và muôn người như một đến nhường ấy chỉ có thể là do một duyên cớ duy nhất ở trên đời mà thôi.

Đúng lúc đó, một đầu tàu xe lửa không kéo theo toa, một mình chạy không tải qua cầu, từ Hà Nội sang Gia Lâm, khi ngang qua chỗ chúng tôi đã bất thần rúc còi. Có thể nói đầu tàu ấy cất tiếng than. Không phải về sau mường tượng lại mà tôi nói thế, mà thật sự là như thế, đấy là tiếng kêu, như của con người. Lập tức, một chiếc tàu kéo neo đậu đâu đó ở mạn Phà Đen cũng cất lên tiếng còi. Rồi từ phía ga Gia Lâm, nhiều đầu xe lửa khác đồng loạt cất tiếng. Những tiếng còi tàu đớn đau khản đặc vang vọng trong màn mưa.

Phía dưới, bên chiếc xe chở chúng tôi, một phụ nữ đang dắt xe đạp bỗng bật khóc thành tiếng. Cả ngàn người không thể cầm lòng đã không cầm được nước mắt. Tiếng nức nở truyền dọc đoàn người, lan đi trên cầu, ngang qua triền sông...".

Cả một dân tộc tiễn Người đi xa....

Những năm máy bay Mỹ leo thang bắn phá miền Bắc bằng B52, hàng tấn bom đạn đã nhằm vào chiếc cầu này phá huỷ huyết mạch giao thông gần như độc đạo, bốn trụ vỡ toác, ba nhịp bị chém đứt...

Qua bao thăng trầm nó vẫn là một biểu tượng, một nơi chốn tìm về, một thời thơ ấu... của người dân xứ Hà thành. Còn đối với tôi, Nó thật lãng mạn và cũng rất oai hùng khi soi bóng bên dòng Sông Hồng đỏ nặng phù sa...



Sau phiên chợ về với Gia Lâm...

Từ dưới bãi bồi nhìn lên, cầu như mạng lưới đăng ten giăng mắc trên vòm trời.



Những múi mít thơm bên cầu



Hồng đang ôm Sen đứng chờ ai...





Ở đây sương khói mờ nhân ảnh... Mượn tí Huế 





Ai mua hoa Thụy Kha bán cho... 





Chẳng thơm cũng thể hoa nhài

Chẳng thanh lịch cũng là người Tràng An (Ca dao)

Đón khách phương xa bằng những bó hoa như thế thì như bằng hãy bảo: "Người ơi người ở đừng về "!!!
Cô bé Thụy Kha duyên dáng à!





"Tà áo chỉ là vải thường nhưng phẳng phiu, gọn ghẽ, kín đáo, nhất là sạch sẽ. Ra đường, nét tề chỉnh là đặc trưng cho phụ nữ Hà Nội. Sang mà không loè loẹt, đẹp mà không lố lăng.
Chỉ phớt qua một chút phấn, phủ một lớp son mờ, kín đáo một giọt nước hoa nơi bàn tay, trong khăn mùi xoa hoặc dưới mang tai, có món tóc mềm phủ lên, để chỉ đủ thoảng nhẹ như một hương nhài thơm xa, đủ khiêu khích một cách mơ hồ chứ không quá nồng quá hắc..."

Con gái Hà Nội đẹp dịu dàng
Tóc đưa hương sữa mỗi mùa sang...

Thời gian không đủ dài, kiến thức chưa đủ sâu ... để cảm nhận hết những giá trị văn hóa của đất Kinh kỳ... chỉ nghe tiếng nói Hà Nội thôi cũng cảm nhận được sự lịch lãm, du dương và là chuẩn mực của tiếng Việt...

Rồi đâu đó mẫu chuyện cười về nói ngọng của một bộ phận cư dân Hà Nội ngày nay: ''phải lói rằng chụp ảnh khỏa thân nà nối sống trụy nạc'' 



sông Hồng như một cô gái mặc áo nâu sồng!



Còn đó những mảnh đời... người vợ ôm con chờ chồng mò cua bắt ốc ven sông...!!! Mái nhà cũng lênh đênh theo sông nước phận người...











Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

Khám phá Bán đảo Sơn Trà




Đã nhiều lần đi khảo sát Sơn Trà, nhưng mỗi lần tôi lại có cảm xúc khác nhau, trốn cái nắng gay gắt của ngày hè, hãy khám phá khu rừng nguyên sinh giữa lòng thành phố Đà Nẵng.







7h, xuất phát từ trung tâm thành phố, điểm đầu tiên chúng tôi đến thăm là nghĩa địa chôn những binh lính Pháp và Tây Ban Nha tử trận trong trận đánh vào Đà Nẵng mở màn cho cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam những năm 1858 – 1860. Người Pháp gọi nơi này là “Đồi hài cốt”, người dân địa phương vẫn gọi nơi này là nghĩa địa Y Pha Nho. Đây là một di tích đặc biệt chỉ có ở Đà Nẵng. Ngay ngã ba rẽ xuống bãi tắm Tiên Sa nhìn lên gò đất cao, thấp thoáng một cây thánh giá màu trắng ẩn hiện trong những tán lá. Xung quanh ngôi nhà nguyện là những ngôi mộ xây bằng xi măng thật đơn sơ.





Nghĩa địa Y-Pha-Nho

Đứng ở một góc đồi, nhìn bao quát chung quanh trong không gian thật êm ả, chợt thấy mình như một kẻ nhàn rỗi đi tìm dấu xưa hoài cổ. Những gì thuộc về quá khứ đã vĩnh viễn nằm sâu dưới lòng đất. Người dân Đà Nẵng thật bao dung khi dành một nơi chốn yên nghỉ cho những người lính viễn dương. 





Đường lên bán đảo

Từ đường Yết Kiêu rẽ phải theo đường lên đỉnh, càng đi lên không khí càng mát dịu, vào thăm Trạm phát sóng truyền hình DRT, uống cốc cà phê buổi sáng ngắm cảnh toàn thành phố thật tuyệt vời. Thành phố như một chiếc sa bàn thu nhỏ, cảm giác ta có thể vung tay là có thể sắp đặt các khối nhà, các cao ốc như trên mô hình. Sông Hàn - Cẩm Lệ - Cu Đê xa xăm như những dãi lụa nhỏ, xa xa là biển Xuân Thiều - Thanh Bình - Mỹ Khê - Non Nước ... rực lên trong ánh nắng ban mai. 





Cô bé Huyền ngẫn ngơ trước vẽ đẹp Đà Nẵng

Chúng tôi đã đến nhà vọng cảnh lúc 8h30, phóng tầm mắt về hướng tây, đèo Hải Vân quanh co uốn lượn trong mây nước “nơi cuối chân trời mây và biển hôn nhau”. Đỉnh 621, với ba quả cầu được mệnh danh “mắt thần Đông Dương” có tầm kiểm soát cả khu vực Đông Dương. Đây là một trong những công trình quân sự hiện đại bậc nhất của quân đội Mỹ trong những năm 60 của thế kỷ trước.





Rađa 29 - mắt thần Đông Dương





Nhà vọng cảnh





Múa hát với mây trời

Từ đây theo con đường dọc sóng lưng núi chạy về phía đông khoảng 1km, tại đầu lối mòn vào rừng, phía nam là đầu nguồn Suối Đá, đặt ba lô lên vai, chúng tôi bắt đầu chuyến trecking xuyên rừng tự nhiên Sơn Trà về hướng đông - bắc bán đảo. Đi theo đường mòn qua những tán rừng thấp cây bụi là đến rừng nguyên sinh. Thật hấp dẫn khi chúng ta tự chinh phục chính mình bằng cách "cuốc bộ" xuyên qua một vùng rừng núi chập chùng cây lá nguyên sinh. Những thân cây cao to, những chùm hoa hoang dại mong manh như điểm xuyến trên con đường mòn.





Hoa dại ven đường

Men theo dòng suối cát khô dưới bước chân là những thảm rừng sâm đất xen lẫn với cọ, may, địa lan … và những cây dầu rái to cao sừng sững.





Tối đi chơi khuya nên giờ còn ngủ nướng



Hệ động thực vật rừng Sơn Trà trải rộng trong tầm mắt bạn. Ở đây có nhiều loài cây như trâm, chò, dầu rái, dầu lông, dẻ, bình linh, sổ, sộp, sung, si… và các loại thú rừng như sóc, chồn, nhím, heo rừng, mang, kỳ nhông, kỳ đà, tắc kè… Đi rừng có lúc bước chân gần như không nhấc nổi. Nhưng cũng có những lúc lặng yên lắng nghe hơi thở của rừng, cảm giác tĩnh lặng thật sự tiếp thêm sức mạnh để chúng ta bước tiếp. Có khi bị vắt cắn nhưng không thể cưỡng nổi bước chân theo tiếng chim hót, tiếng thú gọi bầy. Giá trị của thử thách như thôi thúc theo mỗi bước chân.





Mầm sống của thiên nhiên





Đến đây bạn sẽ được tận mắt nhìn ngắm các tảng đá to lớn kỳ vĩ nằm cạnh những cây cổ thụ cao vút tạo nên những tác phẩm thiên nhiên độc đáo. Khu bảo tồn thiên nhiên Sơn Trà với hệ sinh thái rừng thường xanh lá rộng với nhiều loài cây bản địa, như cây chò đen, dầu lá bóng. Ở đây có nhiều cây lớn với nhiều hình dạng kỳ lạ.





Cây thiên tuế khoảng 300 năm tuổi!!!



Ðặc biệt, giữa các cánh rừng, chằng chịt dây leo còn lộ ra các thung sâu, dầy đặc cây bụi lúp xúp, rễ nổi lên khỏi lớp đá. Thung sâu quanh năm râm mát, là nơi tập trung các loài phong lan và các cây tầm gửi, tạo thành khu "Vườn treo" kỳ thú bạn sẽ có dịp ngắm nhìn kiểu rừng nhiệt đới, hỗn giao.





Đồng chí Vũ tính xơi hết chỗ nấm này!



Chỉ có tiếng chim xáo động và rừng âm âm dội lại tiếng vang. Chốc chốc người dẫn đường phải hú vang vài tiếng để giúp người đi sau định hướng. Gọi là xuyên rừng nhưng khác với các loại hình du lịch có tính mạo hiểm khác, trecking đi theo đường mòn và mức độ nguy hiểm hầu như không đáng kể. Thu hoạch lớn nhất khi tham gia tour trecking là khả năng đi bộ, sức chịu đựng, có cơ hội tìm hiểu và trải nghiệm trong môi trường tự nhiên…







Thành phố ồn ào và cái bận bịu thường ngày nằm lại ở phía sau, một khoảng thời gian ở giữa rừng con người như đang sống lại chính bản thân mình. Chúng tôi quên hết mệt nhọc, quên chiếc áo ướt đẫm mồ hôi, quên những vết gai cào xước. Thậm chí bạn chỉ cần nằm trên một tảng đá và ngắm mây trời, nghe tiếng suối róc rách, tiếng chim hót bên tai, tiếng bầy khỉ nghịch ngợm gọi nhau bên suối … cũng đã là một sự thư giãn tuyệt vời!





Ngắm Voọc... nhưng chúng đi chơi với người yêu hết rồi!



Nếu may mắn và đủ sự kiên nhẫn trong thinh lặng của núi rừng bạn có thể mục kích được những đàn voọc chà vá di chuyển trên những ngọn cây. Tại Sơn Trà, tổ chức bảo tồn voọc quốc tế đã xác định được 12 đàn voọc chà vá chân nâu, với số lượng khoảng 171 - 198 cá thể. Ngoài ra, còn phát hiện các loài linh trưởng khác như: khỉ vàng, khỉ mặt đỏ, hoẵng, cheo cheo… cùng nhiều loài ếch núi và bò sát.





Chú Cua đá thật xinh trong áo gi lê đen ...quần đỏ



Voọc chà vá chân nâu còn có tên gọi voọc ngũ sắc, các nhà nghiên cứu về khỉ hầu quốc tế vẫn phong cho loài này là: "Nữ hoàng của các loài voọc". Tuy nhiên, cộng đồng dân cư sống gần bán đảo vẫn thường gọi chúng với cái tên khá đơn giản là những con “giáo hoàng”. Việc phát hiện quần thể voọc ngũ sắc tại Sơn Trà, ngoài giá trị bảo tồn, còn mang lại cơ hội rất lớn cho ngành du lịch.





Voọc chà vá Sơn Trà

Theo cung đường vòng quanh bán đảo, hái những trái sim chín ven đường, là một loại cây hoang dại có hoa màu tím nở vào tháng 3-4 hằng năm, trái chỉ lớn bằng đầu ngón tay út, chín có vị ngọt, chợt nhớ câu ca dao:

Đói lòng ăn nửa trái sim

Uống lưng bát nước đi tìm người thương...





Hoa Sim

Ghé qua sân bay trực thăng dã chiến được quân đội Mỹ xây dựng trong những năm chiến tranh, nhằm phục vụ việc tiếp tế vũ khí, lương thực và cũng là nơi tập kết xác lính Mỹ tử trận trước khi chở ra Hạm đội 7 ngoài Biển Đông đưa về nước. Đỉnh bàn cờ tiên là nơi tương truyền các tiên ông thường hay giáng trần đánh cờ, mây bay lãng đãng quanh đỉnh, người ta đã cho xây tại đây bàn cờ và điêu khắc Ông Tiên đang ngồi trầm tư suy nghĩ, lên đỉnh núi cùng nhau nghiên cứu một thế cờ không phải nơi nào cũng có.





Bí rồi hay sao suy nghỉ ... quá ta !



11h40, về tới khu du lịch Trường Mai, đón chúng tôi là nhưng món ăn dân dã: rau má rừng trộn tôm khô, ếch xào củ chuối, rau lang lụt trộn mè… thích nhất là món rượu dừa đặc sản, khi uống người ta hâm nóng rượu trong trái dừa được lên men, uống một ngụm rượu hương dừa cùng vị cay - ấm lan tỏa làm xua tan bao cảm giác mệt mỏi của quãng đường … Nghỉ trưa trên những chiếc võng giữa rừng, thả hồn theo tiếng ve của buổi trưa hè một cảm giác bình yên đến khôn cùng…





Con Nai vàng ngơ ngác...

Khu vực này có một con suối, ở thượng nguồn có một cây đa cổ thụ rất to hình dáng như con nai đang uống nước bên bờ suối nên có tên là Suối Nai. Trên đầu là những chiếc cành như chiếc sừng vươn cao lên bầu trời xanh. Thân cây cao to đến nỗi chín mười người chúng tôi bắt tay nhau ôm không xuể.





Hai bà chị dành ăn hết cây Dâu đất này!



Rời Trường Mai lúc 13h45, thăm ngọn hải đăng được người Pháp xây dựng trong những năm đầu thế kỷ trước, đây là một trong những ngọn đèn biển đẹp nhất nước ta. Về hướng Nam , tiếp tục chinh phục khu rừng đa cổ thụ, đa ở đây phân bổ với mật độ dày. Trong đó có cây đã thọ đến hàng 500 năm tuổi. Tán lá bao phủ cả một vùng rộng lớn, từ những cành mọc ra những rễ to đâm sâu vào lòng đất như đang chống đỡ với bao khó khăn vất vã của thời cuộc, với bao thăng trầm lịch sử.





Hoàng hôn trên Linh Ứng Tự

Trời bắt đầu chiều, ánh nắng hắt xuống núi đang tàn nhanh, thăm Linh ứng Tự, chùa được xây dựng ở vị trí đồi cao, tượng Phật Quan Thế Âm cao nhất Việt Nam (59m), có khung cảnh thiên nhiên núi - biển tuyệt đẹp, nơi đây sẽ là điểm đến du lịch tín ngưỡng hấp dẫn trong tương lai.





Tung nắng bên ghềnh

Chia tay núi rừng đắm mình trong những con sóng lô xô của một bãi tắm ven chân núi, màu xanh của biển làm cho tâm hồn con người cảm thấy dễ chịu,

một cảm giác mát mẻ, sảng khoái … kết thúc một ngày khám phá Sơn Trà.

Tổ chức một chuyến trecking trong ngày, đắm mình trong thiên nhiên sẽ trở thành kỷ niệm khó quên. Ở khu bảo tồn thiên nhiên Sơn Trà là khu rừng tự nhiên thích hợp nhất để bạn thử sức khám phá!


Một số Nàng hoa ven đường!